KHÔNG ĐỀ
I
Trước mặt bão tố dang dang
Sau lưng ngoảnh lại lá vàng rơi rơi
Lạc miền em rối bời bời
Tan cơn mộng mị .. còn người hay không
Ai đem trăng thả xuôi dòng
Nửa thuyền nửa bến nửa lòng ngổn ngang
....
II
Lời nào vừa ấm đã cay
Hơi nào vừa thoảng bàn tay đã rời
Em phận em tôi phận tôi
Đường đời muôn nẻo đâu người tri âm
?????