Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

NƯỚC MẮT




NƯỚC MẮT

Nước mắt ấm đc cõi lòng
Xin người cứ để đôi dòng tràn mi

Nước mắt gắn lại chia ly
Người ơi xin chớ lau đi lối về

Nước mắt trọn được câu thề
Thì người cứ để tràn trề biển non

Nước mắt xanh lại héo hon
Xin người cứ để đá mòn lệ trôi

Nước mắt dịu nỗi đau đời
Để lòng lã chã giọt rơi ngắn dài

Nước mắt có mặn lòng ai
Thôi đừng vò xé để mai trách hờn

Nước mắt xua nỗi cô đơn
Thì xin được khóc để còn có nhau

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

NGẪM !!




NGẪM

Có đi dưới đáy cuộc đời
Kêu trời mới thấy rằng trời rất xa

Mới hay đất ở quanh ta
Mà sao ta chẳng bước qua một lần

Hỏi hòn đá ngủ lặng câm
Bảo rằng : đất vẫn tri âm với người

Mới hay trời chỉ là trời
Đất cùng ta gánh cuộc đời bạc đen




Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

MẸ


                                                     

MẸ

Thương dáng mẹ nhặm nhuồi mưa với nắng
Mấy cuộc thăng trầm bấy nét đậm sâu
Đất chai sạn dưới chân
Trời úa bạc trên đầu
Sông biển gói vào lòng Mẹ

Ánh mắt đo thời gian chìm khuất
Bàn tay âu yếm mỗi ngày
Chắt từ gió sương làm cơn mưa ngọt
Chắt từ sỏi đá bầu sữa ấm đầy
Lời ru hóa cánh cò bay
Mẹ ẩn vào từng ngày con khôn lớn
Tấm áo vá đâu đó lần thanh thản 
Chiều.. ngấn mây sen gió thoảng chuông chùa 









Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

PHỐ MƯA




               PHỐ  MƯA

Chìm sâu trong mưa
Phố ngủ
Chìm trong con tim
Nỗi nhớ
Gỡ mưa giăng bầu trời
Chẳng bắt được hình em

Phố trôi trong mưa
Em trôi trong mơ
Vết chân rụng dài dãy phố
Những hạt mưa ...
Đợi chờ 


Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

TÂM SỰ





TÂM  SỰ  

Gốc cây già
Uống rượu cùng ta
Muôn mắt lá
Dò tìm lạ lẫm

Người biết không
Bờ môi cay xé
Ngọt ngào đâu
Cùng rượu chia buồn

Vòm cây cũ
Hoang hoang chiều gió lạ
Chia cùng ta
Nửa nỗi đau
Nửa nụ cười
Chia nhau
Một khoảng lặng không lời

Có đám mây
Mang hình tóc rối
Không vui
Không buồn
Lòng trời trống bơ vơ

Gốc cây già
Tĩnh lặng 
Trầm tư
Ly rượu đầy
Dìm cơn say
Lặng lẽ ..




Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

CÕI TÔI




CÕI TÔI

Cõi này tôi chẳng găp may
Người đem đi hết những ngày yêu thương

Tôi đi đãi gió ngoài đường
Đi tìm thuốc chữa vô phương đất trời

Tôi thành hạt bụi đánh rơi
Làm cay lên mắt cái người không tên

Nẻo đời nhớ nhớ quên quên
Bụi tôi có đắng bình yên cõi người ??

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

VĨNH HẰNG






VĨNH HẰNG

Chỉ tình yêu
Muôn đời khờ dại
Con đường mòn
Muôn đời vẫn mới
Không giầu nghèo
Chỉ có Em Anh
Cuống lá vàng mầm lá tươi xanh
Gắn vào nhau
Thành mạch đời cùng chảy

Chỉ tình yêu
Ngọn lửa muôn đời vẫn cháy
Thiêu đốt và tạo thành
Giữa được mất mong manh
Vẫn vĩnh hằng hơn kim cương và đá

Níu hai cực
Ngọt ngào nghiệt ngã
Quyện vào nhau
Thành cơn đau làm nên sự sống

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

ĐẦU ĐÔNG




                                 ĐẦU  ĐÔNG

Gió đầu mùa lạnh nỗi nhớ bâng lâng
Hoa cúc vườn bên sao vàng đến thế
Sợi nắng bay ngang chùm tơ vương nhẹ
Cánh lá khô xao xác đến nao lòng

Gốc rạ đồng làng loang lổ nhớ mong
Vương vít mái rơm hương thơm gạo mới
Rêu phong cổn làng bóng tre ngả đợi
Con đường hút xa đếm nhịp bước chân về

Chiều dập dờn rắc cốm lá me
Cánh lụa mỡ gà dịu dàng nhung nhớ
Then cửa rối mờ đẫm tràn hơi thở
Nhành sậy uốn mình níu nước sông trôi

Gió lạnh đầu mùa thổi mãi không thôi
Mây chồng mây xếp một trời xám bạc
Cánh bướm muộn buồn xơ nhao nhác
Khói hun chiều vào nỗi nhớ mênh mang