UỐNG RƯỢU RẰM GIÊNG Trăng ăn tết Trăng mặc áo thật tròn Bàn tiệc mùa này vắng sao Ly uống tràn với gió Ta ăn tết Xuân cởi áo muộn phiền Bạn bè chật Thơ đầy trong cốc Trăng đi ngủ khi trời sáng Ta thức tiếp lúc bình minh Chắc trăng say gió Còn ta .. Say với trần gian vạn phương người Trăng một trời rất rộng Và gió cũng vô cùng Ta ở đời rất chật Chén thơ đầy ... Chạm nỗi ngổn ngang