THÀY TRÒ
Vẫn con đê làng uốn lượn theo dòng sông
Cây gạo trắng bông và hoa vẫn đỏ
Lớp học đình làng vết mờ bảng cũ
Chỉ tóc thầy phấn trắng tuổi thơ em
Lưng thầy còng trò tóc nhuốm sương
Nắng dịu dàng con đê dài gió lộng
Kỷ niệm ùa về bên chiều phẳng lặng
Vết chân nào tung tẩy lối xưa
Cây đa đình làng rợp bóng đung đưa
Thủa ghép vần thày vỗ về nâng bước
Từ lá cỏ tới bầu trời vào mắt em trong suốt
Nuôi khát khao thày hóa tâm hồn
Dòng sông quê vẫn cần mẫn với nguồn
Bến đò xưa nay tưng bừng bến cảng
Những cánh buồm muôn lần vượt cạn
Hướng ngọn hải đăng thày thắp lúc đầu đời
Nâng cánh diều quê sải gió bầu trời
Cùng dìu bước bóng thày trò nắng trổ
Con đê làng vững vàng bao mùa lũ
Bông gạo trắng bay hoa gạo vẫn đỏ đèn
Bài thơ viết cho ngày 20/11 rất ahy bạn hiền ui. Hồi ở quê, mình cũng có lần được thấy cây hoa gạo. Thường nhắc tới thầy trò người ta hay dùng hình ảnh con đò, hay phượng gì gì đó. Nhưng bạn dùng hình ảnh hoa gạo, rồi từng câu vừa vẽ nên cái cảnh đẹp của miền quê một thời ( có cây đa đình làng, cón đường đê đầy nắng...) , vừa qua đó khắc họa được cái tận tụy giản dị của người thầy cũ .
Trả lờiXóamột bài thơ đầy xúc cảm.
Cảm ơn DT nhé trong mỗi cuộc đời kỷ niêm .. ân tình thày trò là mãi mãi ..
Trả lờiXóaNgày tri ấn các thầy cô ai cũng phải nhớ!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn qua thăm .. chúc tối cn nhiều niềm vui nhé !
Xóa