NỖI NHỚ NGÀY HOA LAU
Một triền sông một miền quê
Phương nắng trải vàng hoa cải
Những mùa đi không trở lại
Miền lau trắng cỏ xanh
Ngày xuân thì thầm
Ngày đông sương muối
Gió hạ xôn xao
Vội vã đợi chờ
Từng mùa thu hong nắng
Bạc mầu mùa cỏ
Kỷ niệm đan xen
Bời bời lau trắng
Trả ngày em bông dạt thủa nào
Ai sẽ là người trở lại
Thương nhành lau cô đơn
Ép vào quá khứ
Chút mưa chút nắng chút hờn
Miền cỏ lau sương trắng
Tóc mềm môi tím dọc bờ xưa..
Cỏ lau vẫn mọc đôi bờ
Trả lờiXóaTrắng bông phía gió phất phơ gọi mời
Nắng xiên nửa bãi chiều rồi
Lau thưa cỏ biếc rối bời lòng ai...
Vắng người không nắng ban mai
Trả lờiXóaCỏ lau gội gió ngóng hoài mà thương
Sương trên phố núi mờ sương
XóaGiọt trên vạt áo giọt vương tóc thề...
Cỏ may níu bước mải mê
XóaƯớt đầm vai áo người về chiều sương
Nao lòng phố núi mờ sương
Mà nghe trong gió thoảng hương tóc mềm..
Sang thăm anh ! Ngày mới thật ấm áp và đong đầy yêu thương nhé anh !
Trả lờiXóaNgày cứ trôi như dòng sông vô định !! Chỉ mong sao đươc như lời chúc của Em ..
XóaMùa vẫn xếp mùa trên bến xưa
Trả lờiXóaNhớ bông lau lả theo gió đùa
Như cánh tay ai đang vẫy gọi
Bên chiều dịu nhẹ nắng vờn đưa -
Vẫn bông lau cũ gió ngày xưa
XóaĐường xa hun hút với nắng mưa
Cô đơn lau trắng chiều se lạnh
Nhớ xưa ...nhớ mấy cho vừa !!
Hoa lau trước gió phất phơ
Trả lờiXóaQuất vào nỗi nhớ...vào thơ ngậm ngùi...
Người đi ...người ở ...ai vui...?
Hoa lau vẫn trắng vùng trời nhớ thương....!
Em vẫn mong anh ngày mới thật vui và ngập tràn yêu thương anh nhé !
Chạm tay níu gió vấn vương
XóaGió đem về những lời thương vợi vời
Người xa ơi nẻo cuối trời
Cho năm canh gối cùng lời tri âm